Cậu bé chăm chú dõi theo những ngọn lửa đang nhảy múa uyển chuyển trước mắt, cậu xoa tay vào nhau để sưởi ấm chúng và lắng nghe những bước chân của cha mình trên nền đất. Giọng của Cha cậu gắt lên không ngừng « Những con dê đâu rồi ? » Khi mà đêm nào cũng nghe tiếng sói, thì không thể để những con dê qua đêm ở bên ngoài được !
Cậu bé César chỉ biết nhìn những ngày tháng trôi qua lặng lẽ : Buổi sáng qua đi bằng việc đi theo đàn cừu dọc theo bờ sông êm đềm chảy, với cái nắng yếu ớt chiếu xuống qua những làn sương mù của buổi sáng. Buổi chiều, cậu phải bám sát theo đàn dê đang cố leo lên những ngọn núi ở phía nam để tìm kiếm những chiếc lá cuối cùng mà mùa thu còn chưa làm rụng xuống. César luôn luôn phải canh chúng.
Khi đàn dê dừng nghỉ trong một một bãi đất nhỏ có những cây thông bao quanh, cậu tranh thủ chợp mắt trên một miếng xốp để lấy sức. Cậu bắt đầu mơ thấy những trái mâm xôi chín đỏ cuối mùa xuân mọc lên xung quanh cậu, cả những trái việt quất của tháng 8 nữa. Khi cậu tỉnh giấc, cả đàn dê biến mất, mặt trời sắp lặn và những cơn gió heo hút cuối thu thi thoảng thổi thật lạnh. Loạng choạng trong bụi gai, la hét trong khe núi, cậu đã cố gắng nhưng vô ích, cậu không thể tìm lại được đàn dê bị mất, đành thất thểu tay không trở về trong trang trại nhỏ của cha mẹ mình.
Tiếng cha cậu tiếp tục rền lên, rành rẽ từng lời một như những nhát chém của lưỡi hái mà cậu đã từng học cách sử dụng bên sườn đồi vào cuối xuân năm ngoái : « Mày chỉ biết ăn, bất tài, vô dụng, tao biết đứa con thứ 13 sẽ chỉ mang lại bất hạnh ! Ngày mai mày phải biến đi Brigue, tao không còn muốn nhìn thấy mặt mày nữa ! ». Cha cậu kiềm chế hết sức để không dùng gậy quật cho cậu một trận. Ông bỏ ra đi giữa đêm khuya lạnh lẽo để tìm đàn dê lạc. Những giọt nước mắt lăn dài trên hai má Cécar, nhỏ xuống tô súp mà mẹ César đưa cho để cậu chấm ăn bánh mì. Bà lê những bước chân nặng nề ra ngoài suối, xách về một xô nước lạnh để cho cậu gột rửa người ngợm lấm lem bùn đất.
(Khách sạn Ritz Calton tại A rập)
Để tìm hiểu về trường Du lịch khách sạn Cesar Ritz, mời các bạn đọc TẠI ĐÂY
Khi tới Brigue, César làm việc tại Nhà nghỉ Ba vương miện và Bưu điện. Những ngày tháng ở đây cũng dài giống như lúc còn ở trang trại của ba mẹ cậu : phải mang ga trải giường đi giặt, ra chợ lấy rau mang về nhà nghỉ, đặc biệt là phải rửa hàng chồng chén bát tưởng như không bao giờ hết, nhất là vào những ngày ở đây có tổ chức tiệc cưới. Đôi khi, Cesar thả hồn mơ mộng về một nơi xa, trong những thung lũng, những cánh rừng cây mâm xôi và cả những cây dâu rừng nhỏ nữa, những trái cây chín mọng, ngon tuyệt vời. Chính bởi vậy mà không thể tránh được, đôi lúc cậu nhỡ tay làm rơi ly rơi đĩa, chúng vỡ vụn kêu loảng xoảng dưới nền đá nhà bếp. Ông chủ tức giận giận mắng nhiếc : « mày sẽ chẳng bao giờ trở thành một nhân viên khách sạn cho ra hồn được đâu ! ».
Thế là một hôm, César bỏ đi, bỏ vùng núi, bỏ Thụy Sỹ, nhằm thẳng hướng Paris. Có một cuộc triển lãm thế giới được tổ chức ở Champs-de-Mars thu hút hơn 10 triệu khách thăm quan từ khắp Châu Âu đổ tới. Các nhà hàng ở Paris không còn một chỗ trống, và chàng trai trẻ Cesar được tuyển vào làm phục vụ bàn cho một khách sạn lớn ở Paris, Le Splendide. Cậu bắt đầu học cách nhận diện nét mặt khách hàng, sở thích khách hàng và những kì vọng của họ. Đương nhiên, luôn luôn xảy ra chuyện làm vỡ bát đĩa trong lúc cậu dọn bàn, nhưng cậu có những tiến bộ rõ rệt trong công việc : chả thế mà tại thời điểm này, cậu có biệt danh là « Cesar nhanh nhẹn» đó sao ?
Để tìm hiểu về trường Du lịch khách sạn Cesar Ritz, mời các bạn đọc TẠI ĐÂY
Một lần, lúc dạo chơi trên đại lộ Champs de Mars, nơi mà người ta đang giới thiệu một phát minh mới rất hiện đại, ngay lập tức Cesar bị cuốn hút: Thang máy.
César giống như những chú dê của cậu trước kia đã bỏ cậu đi mất: cậu không bao giờ ở nguyên một vị trí được lâu. Có lúc cậu ở Áo, lúc ở miền nam nước Pháp, rồi ở Italie, ở Lucerne. Cậu làm việc cho các nhà hàng, khách sạn, làm quen với Hoàng Tử Galles, rồi sau đó làm quen với vợ tương lai của Hoàng Tử lúc đó mới có 10 tuổi.
Khách du lịch Anh Quốc rất thích vùng Côte-d’Azur của nước Pháp, càng ngày càng đổ về đây rất đông để nghỉ dưỡng. Nhờ làm quen và chơi với những vị khách du lịch người Anh này mà César đã hoàn thiện trình độ tiếng Anh của mình, đồng thời Cesar vô cùng thán phục sự giàu có của họ. Lúc đó, César đã tự mở khách sạn riêng ngay tại vùng Normande. Tuy việc kinh doanh khách sạn này bị thất bại, nhưng Cesar đã rút ra được một bài học đáng giá : một khách sạn tầm cỡ cần phải có một người đứng đầu giỏi.
Để tìm hiểu về trường Du lịch khách sạn Cesar Ritz, mời các bạn đọc TẠI ĐÂY Khách sạn Ritz de Paris.
Từ đó, César bắt đầu làm việc ở hai nơi: mùa hè, ông làm việc tại khách sạn Lucerne, Thụy Sỹ và mùa đông, ông làm việc tại khách sạn Monte – Carlo. Tại Monte – Carlo, Hoàng Tử Galles thường đến chơi vơi ông, kéo theo cả một triều đình toàn những người lắm tiền và các thương nhân siêu giàu, những người tiêu sài trả tiền mà không thèm đếm. Cesar thường tổ chức tiệc cho họ và từ đó ông bắt đầu trở nên nổi tiếng.
César hiểu rằng đối tượng khách hàng này luôn sẵn sàng trả bất cứ giá nào với điều kiện chúng ta đưa đến cho họ sản phẩm mà họ không thể tìm thấy ở bất cứ nơi khác. Ngành khách sạn sang trọng và xa xỉ ra đời từ đây: César mở khách sạn Ritz de Paris cùng với khách sạn Carlton ở London. Hai cơ sở này đương nhiên được lắp thang máy, ở mỗi tầng đều có nước và điện đầy đủ. Trong mỗi phòng có điện thoại, có một phòng tắm sang trọng và nhà vệ sinh nữa. Vào thời điểm đó, thì đây là hai khách sạn duy nhất trên thế giới có được những tiện nghi tốt tân này. Phòng được trang trí giống hệt trong cung điện của nhà vua, sơn son thiếp vàng, đồ dùng bằng pha lê: để quyến rũ khách hàng, không có thứ gì là quá đắt! Nhà hàng của khách sạn phải đảm bảo tốc độ nhanh trong phục vụ và thực đơn phải đảm bảo có sự lựa chọn đầy đủ và phong phú nhất: khách hang đánh giá cao nhất hai tiêu chuẩn này.
Những tên tuổi lừng danh trong giới nghệ sĩ và các chính trị gia đều thấy xuất hiện tại khách sạn của Cesar Ritz. Từ đây César Ritz có biệt danh mới: Ông vua của ngành khách sạn và khách sạn dành cho các vị vua.
Ông bắt đầu sở hữu những khách sạn sang trọng ở Rome, Francfort, Salsomaggiore, Palerme, Biaritz, Wiesbaden, Monte Carlo, Lucerne và Menton. Ông cũng đầu tư cả ở Madrid, Ai Cập và ở Johannesburg. Vợ của César khẳng định rặng, va-li của chồng bà không bao giờ đóng : hoặc là ông mới đến hoặc là ông chuẩn bị đi.
Để tìm hiểu về trường Du lịch khách sạn Cesar Ritz, mời các bạn đọc TẠI ĐÂY Cesar Ritz - ông vua của khách sạn và khách sạn của những ông vua.
Cesar Ritz qua đời vì bệnh tật tại gần Lucerne khi chiến tranh thế giới lần thứ nhất chuẩn bị kết thúc. Ông được chôn cất ngay tại quê hương ông, nơi có những đàn dê vô kỉ luật, nơi có những người dân tắm rửa bằng nước suối trước khi họ chấm bánh mì vào tô súp để ăn tối dưới ánh nến trong khi mắt nhìn chăm chăm vào ngọn lửa. César Ritz để lại cả một tài sản, một chuỗi khách sạn giá trị nổi tiếng nhất thế giới và một từ mới theo kiểu tiếng anh: ritzy, một từ đồng nghĩa với đỉnh cao của sự sang trọng và xa xỉ.
Nghiêm cấm mọi hình thức sao chép, copy bài mà không hỏi ý kiến của Cầu Xanh BB.
Để tìm hiểu về trường Du lịch khách sạn Cesar Ritz, mời các bạn đọc
TẠI ĐÂY và liên hệ với Cầu Xanh - đại diện uy tín của trường để được hỗ trợ miễn phí!
Tại Hà Nội: 13, Quốc Tử Giám, Đống Đa Hà Nội. Điện thoại: 04 3 7325 896. Hotline: 098 40 23247Email.: study@bridgeblue.edu.vn
Tại tp HCM: liên hệ Mr Thành, 58 B Trần Quốc Thảo, phường 7, Quận 3.Điện thoại: 0933 55 99 06Email: cauxanhhcm@bridgeblue.edu.vn